Lời ngỏ


Truyện dịch


Truyện ngắn


Truyện thiếu nhi


Nghệ thuật sống


Những bài viết khác


Tạp Bút


Sách


Liên lạc


 

 

 

 

TRUYỆN NGẮN


Chị tôi

 

Chị Ba  không lấy chồng, lặng lẽ với  công việc nội trợ trong đại gia đình chúng tôi. Một  lần, chị cảnh báo mọi người hãy để mắt đến những đứa cháu. Các con của anh Hai, anh Tư đều rất ngoan, ai cũng bảo chị lo lắng thái quá. Không ai chú ý đến những lời nói của một người quanh năm chỉ quẩn quanh trong xó bếp.

Một hôm anh Tư đem về tờ báo có bài “Cà phê U16 và nạn học sinh trốn học”, mọi người xúm lại đọc to,  bàn tán sôi nổi. Riêng chị đỏ mặt. Bên dưới bài báo, tên chị.

 

Gia đình

Nhị Tường

 

Mấy năm trước, cháu được một tuổi rưỡi, nói bập bẹ, mới biết đi. Bà vỗ tay mùng cháu. Mẹ cười hạnh phúc.

Hai năm nay, cháu đã vào lớp một. Bà bị tai biến mạch máu não, nằm liệt giường, không nói được. Nụ cười hiếm thấy trên khuôn mặt mẹ.

Sau nhiều tháng điều trị, bà bỗng nói được, rồi bà chống gậy tập đi. Bà đi được, cháu vỗ tay mừng bà. Mắt đẫm lệ, mẹ cười.

 

Đồ chơi.

Nhị Tường

Ngày ấy, mẹ làm cho nó những cái kèn bằng lá chuối, xâu chiếc dây chuyền bằng những bông lekima rụng. Nó nhìn thấy mẹ đẹp như bà tiên trong bộ áo quần cũ dính đầy mủ chuối.

Mẹ lên thành phố kiếm việc rồi trở về trên chiếc xe hơi sang trọng, một người đàn ông tóc vàng mắt xanh bước xuống xe hôn tay mẹ. Nó được mẹ cho những chiếc vòng, những con búp bê cũng rực rỡ lạ hoắc như mẹ.

Bà tiên đã biến mất, nó thèm những đồ chơi quê mùa ngày xưa.

 

ĐIỀU BẤT CÔNG

Trên bàn học, Bi nói với Tẩy:

_ Cậu giúp chủ học hành còn tôi thì chỉ làm cậu ấy bị la thế mà cậu ấy yêu tôi hơn.

Tẩy im lặng

Cậu bé chạy về va mạnh, bàn nghiêng, Tẩy và Bi cùng rơi xuống đất.

Thời gian sau, chúng gặp nhau nơi bãi cát

_ Lúc rơi xuống tớ thấy cậu đi xa lắm mà. Tẩy hỏi.

_Tròn thì lăn đâu chả được, ngang ngạnh như cậu thì cả đời chỉ dậm chân tại chỗ.

_ Nhưng cuối cùng cũng trở về bãi cát này thôi. Tẩy kết luận

 

ĐỔI THAY

Mẹ đang mang bầu, đứa con gái đi học về tới cửa hét vang:

_ Mẹ ơi, con được điểm A mười môn toán

Mẹ âu yếm hôn con:

_ Con gái mẹ giỏi lắm

Vài tháng sau. Cũng thế, đứa con gái về tới cửa hét vang

_ Mẹ ơi,…

Mẹ xửng cồ, trợn mắt:

 _ Mày không biết là em đang ngủ hay sao mà hét ầm lên thế!

Con gái thở dài. Lòng người sao đổi thay nhanh quá.

 

 

VÒNG QUAY

Cha mẹ ngồi bàn chuyện làm ăn, đứa con mười tuổi xen vào. Mẹ quát:

_ Có yên không nào, con nít thì biết gì mà nói.

Hai mươi năm sau. Vợ chồng cậu con bàn tính chuyện kinh doanh. Bà mẹ góp ý. Cậu con cằn nhằn:

_ Mẹ đừng xía vào. Mẹ già rồi thì biết gì mà nói

 

 

 


Truyện ngắn


Home

Khởi đăng: 20/4/2002 - Cập nhật: 23/9/2003