Lời ngỏ


Truyện dịch


Truyện ngắn


Truyện thiếu nhi


Nghệ thuật sống


Những bài viết khác


Tạp Bút


Thơ


Sách


Liên lạc


 

 

 

 

Thơ

Nhị Tường


 

Giọt lệ cho du kích MRTA..

 

Em đă có một thời tung tăng bước chân đến lớp.

Em cũng một thời say đắm bên con búp bê nhỏ bé xinh xinh.

Và tôi ,

Tôi chắc rằng em cũng đă yêu một thời hoa đỏ...

Cũng một thời thiếu nữ say mê... (* )

 

Em không thể nhầm khi chọn đường đi.

Bởi em - con tim - mănh liệt biết yêu thương và căm giận.

Du kích Mrta ơi!  tôi hiểu ,

Đồng đội em đang bị cầm tù. 

Tự do măi là khao khát cuả em và cuả cả những ai yêu công lư.

 

Bảy mươi hai con tin vẫn không làm trả tự do cho đồng đội.

Hơn thế, vẫn không sao đổi được sinh mạng bé nhỏ cuả em .

Người ta đặt ra muôn ngàn thứ luật .

Nhưng không có luật nào dành cho em.

Như những hạt công - phét - ti  ném ra

Trong đêm vũ hội mà em chưa bao giờ biết tới.

Là loạt đạn thù họ đă nả vào em .

Sự độc  ác khi không được có hàng binh  trong chiến trận.

 

Em không nhận được một ân huệ.

Dù là ân huệ trước khi chết.

Đó là lời cầu nguyện cuối cùng: Tupac Amaru

 

Tôi đă nh́n thấy trong mắt em

Sự kinh ngạc đến tận cùng trước sự độc ác.

Xin được nói thay em lời cuối.

“Hăy cầu nguyện giùm tôi cho tự do và nhân ái ḷng người"

 

10/5/1997

                                                

 

( * )  Bài hát Thời hoa đỏ của Nguyễn Đ́nh Bảng

 

 


Home > Trang phụ

Cập nhật: 16/9/2006