Ba anh em
bướm
Ngày xưa, có ba
anh em nhà bướm rất đẹp, một trắng, một đỏ và một vàng.
Chúng đùa chơi
trong nắng, bay lượn trên những bông hoa tươi đẹp trong vườn. Ba anh em bướm
chẳng bao giờ thấy mệt bởi vì chúng rất hạnh phúc
Một hôm, trời
bỗng mưa thật to làm cho những đôi cánh của chúng ướt đẫm. Chúng đang ở cách
xa ngôi nhà mình quá, nhưng khi về được đến nhà thì cửa đã đóng và không tìm
thấy chìa khóa vào nhà. Thế là chúng phải đứng ngoài cửa trong khi trời vẫn
tiếp tục mưa và mưa.
Chúng ráng sức
bay đến khóm hoa Tuy-lip màu đỏ và vàng xin tá túc: “Bạn Tuy- líp ơi, bạn
cho chúng tôi trú trong búp hoa của bạn qua cơn bão này nhé”
Hoa Tuy-lip trả
lời: “Bướm đỏ, bướm vàng có thể vào nhà bởi vì các bạn giống tôi, nhưng bướm
trắng thì không thể được”
Nhưng bướm đỏ
bướm vàng cùng nói: “Nếu em bướm trắng của chúng tôi không tìm được nơi trú
ngụ trong búp hoa của bạn thì chúng tôi cũng sẽ ở ngoài mưa với em ấy”.
Mưa càng lúc
càng nặng hạt hơn; những con bướm bé nhỏ càng ướt sũng. Chúng lần bay đến
bông hoa loa kèn trắng và nói: “Bạn Loa kèn tốt bụng ơi, cho anh em chúng
tôi vào trú mưa trong nụ hoa của bạn nhé”
Hoa loa kèn đáp:
“Bướm trắng có thể vào, vì bạn ấy trông giống tôi, nhưng bướm vàng và bướm
đỏ thì phải ở ngoài thôi”
Thế nhưng bướm
trắng bé nhỏ nói, “nếu bạn không cho hai anh bướm vàng bướm đỏ vào, thì tôi
cũng sẽ ở ngoài mưa với các anh. Chúng tôi thà chịu ướt hơn là phải xa cách
nhau”.
Thế là ba anh em
bướm dắt nhau đi. Nhưng ông mặt trời, đang núp sau một đám mây, nghe thấy
tất cả. Ông thấy ba anh em nhà bướm thật thương nhau và sẵn sàng chấp nhận
chịu ướt cùng với nhau. Thế là ông ló mặt ra khỏi đám mây, đuổi cơn mưa đi
và tỏa nắng ấm xuống khu vườn.
Ông hong khô
những đôi cánh và sưởi ấm cho ba chú bướm nhỏ bé. Thế là họ không còn lo
lắng nữa và lại tung tăng bay lượn. Đến chiều tối họ trở về nhà và thấy cánh
cửa ngôi nhà đã được rộng mở.
Dịch từ internet
Nhị Tường |