Trẻ con luôn dạy chúng ta
điều gì đó mỗi ngày. Từ khi làm mẹ, tôi đã học được sự mong đợi này. Nhiều
khi, những nhận xét của con gái tôi đã làm cho tôi vô cùng sửng sốt.
Khi Marissa được 6 tháng,
dường như bé luôn ngước lên. Khi ngước lên theo, tôi chợt nhận ra sự lôi
cuốn của những chiếc lá lao xao trên cành và cũng hoảng sợ như bé khi nhìn
thấy cái đuôi thật to của chiếc máy bay phản lực. Được tám tháng, bé luôn
nhìn xuống. Tôi chợt nhận ra mỗi hòn đá trên vỉa hè đều khác nhau về kiểu
dáng thiết kế cũng như những âm thanh khi gõ bước lên trên; và sắc màu của
những lá cỏ rất khác nhau dù chúng đều cùng một màu xanh lá.
Khi con bé 11 tháng và bắt
đầu biết nói: "Ái chà!" Bé phát ra âm thanh tuyệt vời này cho bất cứ điều gì
mới mẻ và diệu kỳ, ví dụ như khi nhìn thấy những đồ chơi sắp xếp trong phòng
bác sĩ khoa nhi cũng như nhìn thấy những đám mây đen tụ lại trên bầu trời
trước một cơn bão. Con bé thì thào "Ái cha" cho những điều thật sự làm nó ấn
tượng như khi những cơn gió vuốt ve khuôn mặt phơi phới của nó hoặc những
con thiên nga kêu trên bầu trời. Thế rồi cũng có một tiếng "Ái cha" cuối
cùng, miệng bé há to nhưng không phát ra âm thanh và cố kìm nén lại trước
những điều gì sợ hãi, chẳng hạn như trước cảnh mặt trời lặn sau một ngày rực
rỡ ở Minnesota và những chùm pháo bông trên bầu trời mùa hè.
Con gái tôi còn dạy cho tôi
nhiều cách để nói lời yêu thương: "Con thương mẹ". Bé nói điều này rất rõ
ràng khi mới 14 tháng. Khi chúng tôi đang nựng nịu nhau, bé ấp mặt vào vai
tôi, miệng hít hà đầy mãn nguyện, và nói: "Sướng quá". Vào một ngày khác lúc
khoảng 2 tuổi, nó chỉ một tấm hình xinh đẹp trên bìa tạp chí và nói: "Mẹ
nè!". Gần đây nhất khi nó vừa 3 tuổi lẫm chẫm đi vào nhà bếp trong khi tôi
đang dọn dẹp sau bữa tối và nói: "Mẹ, con phụ mẹ nha!". Ngay mới đây, nó đã
đặt hai tay nhỏ nhắn lên tay tôi và nói: "Mẹ, mẹ chơi với con đi, chúng mình
là bạn ."
Vào những lúc như thế, tôi
chỉ còn có thể nói: "Ái chà!"
( từ
internet)