MÙA KHOAI TỪ
Tháng 10, bắt đầu
là gió, gió đêm xào xạc thổi lá khô chạy lăn xoăn trên hè phố. Ngày, mặt
trời chơi trốn t́m trong mây, nắng - lúc nhặt, lúc khoan; để cuối cùng là
mưa, lác đác rồi dồn dập. Mưa ề à tới giáng sinh mới thực sự chấm dứt,
chuyển sang mùa khô và lạnh. Bốn mùa, tám tiết cứ như thế …. Quy luật của
muôn đời.
Thời tiết giao mùa, bà mẹ lụi cụi mở tủ
lấy ra chiếc áo ấm, phủi, giũ, khoác vội buổi sáng cho trẻ đến trường (đến
giờ ra chơi th́ áo một nơi, người một ngả!). Trời lạnh, mau đói, ăn thứ ǵ
cũng ngon, bà mẹ đi chợ nhẩm tính: món canh, món mặn, món xào … Canh rau,
canh chua ngó lơ chỗ khác, mùa này phải là canh khoai, canh củ … Chợ lác đác
vài rổ khoai từ, giống khoai từ lông đầu mùa củ don don, không lớn
quá cũng không nhỏ quá đánh thức kư ức của người mẹ trở về những ngày xưa
c̣n bé ….
Ừ. Cái ngày lên ba, lên năm ấy, sáng nào
cũng lũn đũn theo ông ngoại ra vườn, ông vác cái cuốc, cháu tha cái gàu… Ông
săm soi luống khoai từ rồi ông h́ hụi cắm chà cho dây leo. Cháu lụp xụp hết
luống này đến luống khác, có lúc vấp té cái oạch làm ông giật ḿnh: “Có sao
không cháu. Đất hư quá hén, làm cháu ông đau …”.
Tôi nhớ hồi ấy, tầm tháng 4, những cơn
mưa giông đi qua làm đất mềm, ông tôi đánh luống xuống khoai từ. Những củ
khoai làm giống ông để dành từ mùa thu hoạch trước, có cái mầm bé tí nhú lên
giống như cái mầm răng sữa con nít. Tôi thấy ông tôi vùi củ khoai xuống đất,
lấp lại. Rồi thôi! Tôi cũng chẳng biết nó lên dây khi nào, chỉ thấy ngày nào
ông cũng lục sục ngoài vườn để đến tháng 10, ông đào lên cho bà đem ra chợ.
Và suốt mùa đông chúng tôi tha hồ được ăn đủ món chế biến từ khoai từ, khi
th́ bà đem luộc, khi th́ mẹ nấu canh, hôm mẹ đổi tông nấu chè …. Trưa ăn
canh khoai từ no căng rốn, nhưng xế dậy có củ khoai từ chấm đường cát vẫn cứ
ngon ….
Bên rổ khoai nóng hổi bà kể câu chuyện
tiếu lâm nghe đến thuộc ḷng mà đứa nào cũng xô nhau giành cho được chỗ ngồi
cạnh bà và sát cạnh rổ khoai. Tay lột vỏ khoai xoay tṛn, giọng bà đều đều:
Có một anh nhà giàu có mà keo kiệt và xấu bụng, lại có tánh hay ăn vụng và
tham ăn, c̣n thêm tính sợ vợ! Một hôm vợ đi vắng sai anh ở nhà nấu cơm, anh
tranh thủ lấy khoai từ đem luộc. Khoai chín, đứa con đi chơi về, đói bụng
theo đ̣i lẳng nhẳng: “Từ cha…”. Anh tham ăn, trợn mắt, nạt con: “Đồ bất
hiếu, con mà đ̣i từ cha à?”. Đứa con vẫn lẻo nhẻo đ̣i “từ cha”, bực ḿnh anh
phát vào mông một cái đau điếng làm thằng nhỏ khóc ré. Lúc ấy người vợï về
đến, hoảng quá anh bỏ mấy củ khoai vào ống quần, buộc túm lại. Khoai nóng
làm anh chàng nhảy loi choi. Vợ ngạc nhiên hỏi: “Ông làm cái ǵ thế?”. Chồng
giả lả: “Thấy mẹ mày về, tao mừng …”…
Chuyện của bà kéo dài, thêm thắt, mỗi
ngày một đoạn kết. Hôm th́ bà cho anh chồng bị vợ đánh, chạy ra khỏi nhà gặp
thần, hôm th́ bà cho gặp ma … Mỗi lần bà kể xong chúng tôi lại cười ồ, rồi
giành nhau củ khoai bà vừa bóc vỏ ….
Canh khoai từ ngon nhất là nấu với tôm
tươi. Khoai gọt vỏ, rửa sạch, cắt đôi (tạo mặt phẳng cho miếng khoai bám vào
thớt) rồi lấy lưỡi dao đập dập. Tôm tao qua mỡ, hành phi cho thấm, rồi đổ
nước vào. Nước sôi bỏ khoai từ vào, cho sôi vài dạo, miếng khoai mềm rục rồi
nêm nếm, bắt xuống bỏ hành ng̣. Đơn giản vậy thôi mà ngon vô cùng. Hôm nào
nấu nồi cơm lỡ khô một chút có canh khoai từ “trị”. Lua lua một loáng chén
cơm sạch trơn. Trời mưa lạnh, nồi cơm nóng, chỉ cần một món mặn như mắm
ruốc kho thịt hay món cá chưng mặn và tô canh khoai từ. Gắp miếng thịt, và
miếng cơm (cắn miếng ớt xiêm) rồi húp miếng canh. Chua choa, chẳng có ǵ
bằng. Đứa nào ăn chậm, chan canh khoai từ vào tô cũng thành ăn nhanh….
Canh khoai từ nấu với thịt nạc cũng ngon.
Nói chung, khoai từ vốn đă ngon rồi nên không kén thứ nấu.
Mùa khoai từ kéo dài đến tháng chạp. Rộ
nhất là tháng 11, mùa mưa, mùa lạnh. Lúc này chẳng cần phải lựa củ nào cũng
ngon, cũng bùi, chẳng có củ nào lượng sượng. Ngày trước có loại khoai từ
chạch, dẻo, không bùi, chắc người ta không chuộng nên giờ không thấy.
Mùa khoai từ. Một tuần nhà tôi có đến hai
bữa ăn canh khoai từ. Thằng bé con ăn chậm lại học buổi chiều. Có canh khoai
từ chẳng cần phải nhắc ăn nhanh. Lũ trẻ con đôi khi thắc mắc v́ thấy thực
đơn bị trùng lắp món canh khoai từ hơi nhiều. Tôi giải thích: “Mùa nào thức
ấy, mùa khoai từ chỉ có hai tháng!”. Và tôi bắt chước bà ngày xưa gia vị
thêm vào mâm cơm: “Có một anh nhà giàu có mà keo kiệt và xấu bụng, lại có
tánh hay ăn vụng và tham ăn, c̣n thêm tính sợ vợ….”
Lũ trẻ con ồ lên: “Mẹ bịa rồi làm ǵ có
người nào xấu tính thế!”
B̀NH AN
|