Đối với người Hà Nội, địa danh Đại Lải không xa
lạ gì, nhưng với người miền Nam, có thể có người chưa hề biết. Thuộc
huyện Mê Linh, tỉnh Vĩnh Phúc, Đại Lải nằm cách trung tâm Hà Nội
khoảng 50km. Từ Hà Nội đi theo đường cao tốc Thăng Long - Nội Bài,
chưa đến sân bay Nội Bài, rẽ đường đi Vĩnh Phúc, đến thị trấn Xuân
Hòa, từ đây đến Đại Lải khoảng 6km.
Đây là một thung lũng được bao bọc bởi vòng cung của dãy núi Tam Đảo
và Đại Lải nằm trên một phần của núi Mỏ quạ (từ trên cao nhìn xuống
núi này ngọn núi này giống như một chiếc khăn mỏ quạ), ngày xưa là nơi
ngụ cư của dân tộc Sán Dìu di cư từ Trung Quốc sang Việt Nam. Đại Lải,
theo tiếng của dân tộc Sán Dìu có nghĩa là hồ lớn. Cũng có người giải
thích Đại Lải là một luồng nước lớn. Người ta còn đặt một giả thuyết
là có một dòng nước lớn chảy ngầm dưới lòng đất. Năm 1959, một công
trình thủy lợi ngăn chặn hai đầu luồng nước này thành hồ phục vụ cho
nông nghiệp, gọi là hồ Đại Lải, với sức chứa khoảng 10 triệu m3 nước.
Hồ Đại Lải có dạng lòng chão, nước càng cao thì hồ càng rộng. Hồ Đại
Lải nằm dưới chân núi Thằn Lằn, một ngọn núi có hình dáng giống như
hai con thằn lằn giao nhau, mà người dân địa phương thường gọi là
“lưỡng long tranh ngọc”, với truyền thuyết về hai con thằn lằn dành
nhau một viên ngọc để cuối cùng viên ngọc này rơi xuống tạo thành xã
Ngọc Thanh nằm bên kia hồ Đại Lải (huyện Mê Linh có ba xã : Cao Minh,
Trung Mỹ và Ngọc Thanh - bên trong Ngọc Thanh ngày xưa là an toàn khu)
và một dãy núi chạy dài nối tiếp nhau, người ta gọi dãy núi này là dãy
núi voi, nhìn từ xa giống như một đàn voi nối đuôi nhau đi về hướng
Tây Thiên.
Năm 1964, rừng được trồng ở Đại Lải, nhưng sau đó đã bị phá sạch, mãi
đến năm 1984, rừng mới được trồng lại và năm 1987 Đại Lải được đưa vào
khai thác du lịch. Tại đây, còn tồn tại một số ít cây rừng to lớn
trồng từ trước, còn lại là những cây rừng mới với hai loại cây chủ đạo
là thông và tràm. Đặc biệt ở đây có những cây keo lá tràm có lá thật
to mà ở những nơi khác ít thấy.
Khu du lịch Đại Lải nằm trên một ngọn đồi, với một hệ thống nhà nghỉ
và một bưu điện (không có nhà dân). Tại đây còn có một nhà nghỉ đặc
biệt dành cho các vị lão thành cách mạng. Tại Đại Lải, mùa du lịch bắt
đầu từ tháng tư đến tháng chín. Từ sau tháng chín là mùa rét, khách
thưa thớt dần, chỉ thích hợp cho các cặp tình nhân tạm xa rời chốn
phồn hoa, hay hưởng tuần trăng mật. Vào mùa hè, hồ Đại Lải là nơi vui
chơi của phần đông thanh thiếu niên. Với chu vi khoảng hơn 10km, hồ
Đại Lải nước trong xanh mát. Tại đây có các dịch vụ bơi thuyền, đạp
nước, đi thuyền qua bên đảo. Ở chính giữa hồ có một hòn đảo nhỏ, gọi
là Đảo Cò, bởi ngày xưa vào mùa đông cò bay về đậu ở đây rất nhiều, có
người còn gọi là đảo ngọc. Đảo Cò là một hòn đảo nhỏ, dày đặc cây
rừng. Tại đây, những ngày thứ bảy, chủ nhật rộn ràng khách du lịch đến
đây, cắm trại. Những đống lửa thật to sẵn sàng được nhóm lên để quay
nguyên một con heo hay từng chuỗi gà vịt xiên qua một thanh tre thật
dài được nướng lên. Những dịch vụ này đều có sẵn cho khách chọn lựa.
Thơ mộng hơn, đôi bạn trẻ có thể thuê một con vịt đạp nước, cùng nhau
đạp đến một mô đất nhỏ nào đó, mượt mà cỏ xanh ở giữa hồ và tha hồ tâm
tình, chẳng sợ bị ai quấy rầy.
Đại Lải hiện nay là một khu du lịch thu hút được nhiều khách từ Hà Nội
và các vùng lân cận. Đến Đại Lải nghỉ ngơi trong hai ngày cuối tuần,
hưởng trọn vẹn không khí trong lành của rừng, của nước và một không
gian yên tĩnh gần như tuyệt đối. Buổi sáng có thể tha hồ vẫy vùng dưới
làn nước thật trong xanh mát, buổi chiều có thể ngồi tĩnh lặng ngắm
mặt hồ in soi bóng núi, mơ màng nhìn xa xa dãy núi voi trông như một
đàn voi nối tiếp nhau. Đất, trời, mây, nước và cây rừng hòa thành một
khối, buổi tối có thể đi dạo một vòng quanh hồ, cũng có thể là đi bộ
lên hết một vòng con dốc từ khu vực nhà nghỉ đến cửa thoát nước và
vòng xuống con đường quanh hồ, vừa đủ mỏi chân là về đến nhà nghỉ để
có thể ngủ một giấc thật sâu, phục hồi sức khoẻ chuẩn bị cho một tuần
làm việc kế tiếp khi trở về phố. Tại đây cũng là nơi lý tưởng cho các
bạn trẻ có những buổi sinh hoạt ngoài trời rất lý thú : cắm trại, đốt
lửa trại, bơi thuyền ….
Với địa hình đồi núi dốc và hồ lòng chảo, Đại Lải còn là nơi tập chạy
địa hình của một số đoàn khách nước ngoài khi đến Việt Nam. Đặc biệt,
tại đây có một nhà sáng tác dành riêng cho văn nghệ sĩ nằm vị trí biệt
lập và cao nhất khu vực. Nhà sáng tác Đại Lải là nhà sáng tác được xây
dựng đầu tiên trong hệ thống nhà sáng tác của Bộ Văn Hóa, gồm có một
ngôi nhà hai tầng nằm ở vị trí cao nhất và 5 biệt thự (đã cũ) nằm rải
rác bên dưới. Với một không gian thật yên tĩnh, gần như tuyệt đối và
một cảnh quan rất đẹp, ngồi trong phòng, các nhà văn, nhà thơ chỉ cần
kéo tấm rèm cửa là một bức tranh thật đẹp sẽ hiện ra trước mặt, trời
xanh, mây trắng chập chờn trong những tán lá cây rừng, những cây thông
non thật gần trước mắt, tiếng chim hót, những đôi bướm đủ màu sắc sặc
sỡ chập chờn bay lượn, cảm xúc sẽ tha hồ tuôn trào ra theo mạch viết.
Thanh Tuyền