Những ngày cuối năm
trôi qua thật êm ả với những niềm vui nhẹ nhàng. Con gái nhỏ mang về phần
thưởng học sinh giỏi học kỳ I với chồng vở trĩu tay. Bà ngoại đùa xin một
cuốn để viết hồi kư, Bống hoan hỉ tặng nhưng bà ngoại không lấy.
20 Tết. Không thấy
không khí tết, nhà cửa vẫn thênh thang ngoài những hủ dưa món phơi được
trúng ngày trời nắng to, những ngày khác trời cứ lạnh lạnh và mưa lất phất.
Buổi sáng đi tập thể dục ngang qua chợ, nh́n người ta mua sắm mà chỉ lựa
được 2 lạng măng.
Buổi tối chạy xe ra
tiệm nội thất, mua một chiếc ghế sofa. Ghé hiệu sách mua 4 cuốn Mật Mă Tây
Tạng để tết này thảnh thơi nghiền ngẫm. Tết này nhà có thêm khách, một chiếc
sofa cũng giải quyết được phần nào chuyện ngủ nghỉ.
Cầm quyển sách lên sao
cứ thấy mắt nḥe nḥe, buồn ngủ. Cầm chiếc kính lăo của bà ngoại đeo lên
chợt thấy chữ rơ mồn một. Ôi thôi già rồi, buổi chiều chạy ra đường mua một
gói hoa mai giả chợt thấy tiệm kính, đo mắt mới biết 2 con mắt lệch độ nhau,
mắt bồ câu con đậu con bay. Mua một cái kính gọng hồng để rồi về chẳng buồn
muốn đeo.
22 Tết, buổi
sáng mang bộ
đồ đồng trên tủ thờ xuống, trút cát ra để sẵn. Buổi chiều nhờ con gái nhỏ ôm
xuống đường để đem đi ra tiệm cho người ta chùi. Chùi xong mang về để lại
góc cầu thang. Ít hôm sau. hai chị em giúp nhau mang đặt lên tủ thờ trở lại.
Mong sao cho chúng luôn nhớ đến những công việc này để nhiều năm về sau biết
việc mà làm. Lau xong bộ chân đèn và đặt lên, hai đứa kéo nhau xuống để sà
vào máy vi tính. Mẹ hỏi: hai đứa có thắp nhang không? Dạ không. Thế là dặn
con gái lớn lên thắp nhang thưa với ông nội là con đă về nhà. Con gái nhỏ
th́ thưa với ông con được học sinh giỏi. Không biết là hai đứa sẽ khấn khứa
thế nào nhưng trông rất vui vẻ và đồng lơa. Thật là mừng thay.
Đưa ông Táo trong một
khuya lặng lẽ. Ngồi tỉ mẩn làm những cành hoa vải và gắn lá hồi sinh cho gốc
cây si đă chết bằng những chiếc lá vải xanh.
25Tết. Con gái lớn gọi
điện thoại than thở không mua được vé xe về Tết. Nào hay có d́ Tuyền đi công
tác đột xuất, ghé trường đón. Con gái lớn thi xong khệ nệ ba lô trên vai,
tay nặng trĩu xách không phải là mua đồ tết mà là “con mang đồ về Nha Trang
giặt”. Con c̣n nói thêm: “hôm nay lớp con đứa nào đi thi cũng mang ba lô đến
trường, thi xong là về luôn”. Buổi tối con gái nói hí hửng: “Mẹ ơi, bạn con
nhiều đứa post trên yahoo nói giờ này c̣n kẹt lại ở Sài G̣n”…
Buổi sáng, một đồng
nghiệp của bố Bống mang đến một chai dầu ăn và một kg đường, nói là công
đoàn trường gởi. Lâu lâu thấy lại quà tết dạng này, chợt xúc động ghê, nhớ
những chục năm xưa… Buổi chiều một “học tṛ” đang làm nghiên cứu sinh chở vợ
và đứa con 7 tuổi bằng Honda từ Vạn Ninh vào thăm mang theo lẵng quà tết.
Trời lạnh và gió, tiễn họ ra về mà thấy chạnh ḷng.
27 Tết. Về Thành biếu
bánh chưng cho các d́, đi ngang qua cổng thành chợt thấy một đôi trai gái
chụp h́nh chuẩn bị đám cưới, vội quăng xe, bỏ dép trèo lên cổng thành chụp ké
vài góc ảnh.
Hoa đă dọn ra khắp các
nẻo đường, người mua ít thấy, hoa không nhiều như mọi năm.
Ghé lên nghĩa trang Hà Dừa. Ngôi mộ nhỏ của người chị đă mất lúc 4 tuổi được
sơn một màu mới. Không biết ai đă sơn giúp, nh́n lại ngôi mộ bên cạnh cũng
cùng một màu sơn. Có lẽ người thân của ngôi mộ này đă thấy một nấm mộ nhỏ
nhoi nằm bên cạnh nên đă thương mà quét luôn. Những điều dễ thương thầm lặng
luôn hiển hiện quanh ta trong đời thường. Xin cảm ơn người hàng xóm trong
nghĩa trang.
Bố Bống gởi về những
tấm h́nh mặt hồ đóng băng, những gốc cây trơ trụi từ Korea, link youtube với
bản t́nh ca mùa đông và thèm nhớ tết ở nhà.
28 Tết. dạo ṿng ṿng
thành phố. Trời chợt mưa chợt nắng. Những người bán hoa co ro đứng bên các
hiên nhà người ta giữa những chậu hoa rực rỡ nhưng khách mua thưa thớt.
Trồng được cây hoa cũng khổ mà bán được chậu hoa cũng cực làm sao.
29 Tết. Ngày hôm nay
anh Tiến chở vợ và con 17 tháng về quê ăn tết với mẹ già. Xe mới mua lái
chưa quen, đường Sài G̣n Nha Trang cũng diệu vợi. Má cứ đi ra đi vào ḷng lo
lắng thấp thỏm mà không nói ra. Buổi chiều th́ vẫn cứ “mẹ già lần ra trước
ngơ ngóng tin con”. 5 giờ chiều chiếc xe hơi đậu trước sân nhà. Cả nhà rộn
ră.
30 Tết. Cơm nước xong,
buổi tối cuối năm, 3 anh em của ngày xưa lại được đoàn tụ một tối giao thừa
trong một căn nhà. Mẹ già đă thành bà cố, ông anh đă thành ông nội. Rượu đă
khui, hộp ḅ khô đă mở. Chuyện mới chuyện cũ râm ran…
Dường như năm mới đă bắt đầu.
Những đoản khúc cuối năm
được ghi vắn tắt trên tờ giấy lịch, đến hôm nay (mồng 3 tết) mới chép lại,
kèm theo bài thơ con cóc nháp trên đó:
NHÁP CUỘC
ĐỜI (30/1/2011)
Những tờ lịch rơi xuống hằng ngày
Tôi lấy chiếc kẹp giấy
níu giữ chúng lại
Nhưng không thể giữ lại
những tháng ngày đă qua đi
Đằng sau tờ lịch
Tôi nháp ngoằn ngoèo
Chợt thấy chạnh ḷng
Tôi đă nháp ngoằn ngoèo -- những năm qua
Vài h́nh ảnh những ngày giáp tết
Góp ư của bạn đọc