Lời ngỏ


Truyện dịch


Truyện ngắn


Truyện thiếu nhi


Nghệ thuật sống


Những bài viết khác


Tạp Bút


Sách


Liên lạc


 

 

 

 

Blog


Chim sẻ

Nhị Tường

12/2/2008

 

“…my heart began thumping in my chest and ever since it’s been beating fast like the heart of a sparrow who’s trapped inside the locked fingers of a child” (Dreamlander)  

Buổi sáng ra đứng nh́n cây mai trước sân một chút. Mồng 6 Tết rồi mà cành mai vẫn đặc ngật những đóa hoa măi khai rực rỡ. Gió mùa xuân se lạnh thổi qua. Trên trời cao, cây hoa sữa đang xanh lá bỗng có một chiếc lá vàng rơi xuống, chiếc lá rơi trúng cành mai làm những bông hoa mai rơi lả tả. Không biết có phải là “cộng nghiệp” của một kiếp hoa với kiếp lá vàng không. Bỗng nhớ đến bài hát của Trịnh Công Sơn: 

Ḥn đá lăn bên đồi, 

Ḥn đá rớt xuống cành mai 

Rụng cánh hoa mai gầy 

Chim chóc hót tiếng qua đời 

Người ôm lấy muôn loài 

nằm trong tiếng bi ai 

(Ngẫu nhiên) 

Ngước lên nh́n trời xanh lần nữa, chỉ thấy chú (hay là cô) chim sẻ đang nhún nhảy, không thấy ḥn đá nào (nếu có th́ chắc là từ một cây ná của một sát thủ nào đó)…  

Tuy nhiên, mọi sự trên đời này không chỉ là ngẫu nhiên như bài hát ngẫu nhiên. Mà đă như có duyên từ nảo nào đâu đó trong luân hồi.  

Vậy sao entry này có tên là “chim sẻ”? Đó là v́ sau khi ngưng cái sự ngắm hoa cảnh ngoài trời th́ chuyển sang cái sự ngắm hoa trái trên blog. Nhặt được bên blog bạn một câu đầy cảm xúc “…my heart began thumping in my chest and ever since it’s been beating fast like the heart of a sparrow who’s trapped inside the locked fingers of a child” (tim tôi đập liên hồi trong lồng ngực giống như nhịp tim của một con chim sẻ nằm chặt trong nắm tay của một đứa bé). Câu viết làm tôi chạnh ḷng. Tôi đă vài lần nắm những con chim sẻ trong ḷng bàn tay. Thân h́nh con chim sẻ nhỏ chỉ bằng một phần ba dáng dấp của nó, nên nếu nắm nhẹ th́ nó sẽ chui tọt ra khỏi ḷng bàn tay. Nếu nắm chặt th́ sẽ cảm nhận được sự yếu đuối bất lực của nó, nó nằm im, êm ấm mềm mại, khuất phục, tim đập liên hồi…  

Cành hoa mai của tôi đă rụng đi nhiều cánh chỉ v́ một con chim sẻ nhún nhảy trên cành hoa sữa… đó là “nhân duyên” của entry này. Và cũng không có ǵ đặc biệt, tôi chỉ kể (theo thứ tự thời gian) những mối quan hệ giữa tôi với chim sẻ, và nó cũng như mối quan hệ giữa con chim sẻ và cánh mai… 

1. Anh tôi, người anh trai duy nhất trong gia đ́nh 3 anh em của tôi, bây giờ chắc đă nặng trên 80 kg với cái bụng tựa bụng Phật Di Lặc, ngày ấy cũng là một cậu bé con dễ thương và ngoan. Anh cách tôi những 9 tuổi, thế nên chẳng có với anh kỷ niệm nào nên hồn nên vía cả. Vậy mà ngày ấy, tôi thấy anh xách về một con chim sẻ đă chết. Anh đem nướng đen thui trong cái bếp cũng đen thui của nhà tôi. Anh đă có chia cho tôi một miếng nhỏ. Tội nghiệp ḍng họ nhà chim sẻ khi trời phú cho nó có một hương vị… Đến đây tôi không mô tả thêm nữa, v́ tôi không thể cổ súy cho cái việc bất nhơn là bắn chim sẻ đem nướng. Ai mà làm việc đó th́ sẽ gặp bất hạnh tương tự trong cuộc đời chớ chẳng sai! 

2. Ngày đó, trên tầng 2 nhà tôi có cửa sổ kính với những ô thông gió. Thường có những chú chim rượt đùa nhau chui vào và không kịp t́m lối ra. Khi tôi phát hiện được, tôi bỗng ước ao ôm được cái thân h́nh nhỏ nhoi của nó để nh́n cho kỹ, để vuốt ve, thế là tôi đuổi bắt. Với căn pḥng đóng kín, và cửa sổ kính, thế nên chú chim bé nhỏ cứ va vào cửa sổ kính và rơi xuống, sau một hồi nó mệt nhọc là tôi có thể chụp được và nhẹ nhàng ôm lấy nó. Nhưng v́ sợ nó đau, nên tôi chỉ nắm nhẹ, nó tuột khỏi tay tôi. Thế nhưng nó vẫn không thoát khỏi căn pḥng, và lần này tôi đă nắm nó chặt hơn. Tôi cảm nhận tim nó đập liên hồi, bất lực, và sợ hăi. Đôi mắt đẹp, bộ lông đẹp, cái ǵ cũng nhỏ nhắn dễ thương. Rồi tôi thả nó bay đi. 

Một ngày nọ, một con chim sẻ bay vào, kiệt sức, không bay lên nổi, hai cánh loà x̣a như gà mái mắc mưa. Tôi đón nó trong tay, để gạo cho ăn và nước uống. Con gái lớn của tôi sung sướng ôm ấp nó. Tôi bảo con tôi thả ra cho nó đi, nhưng nó chỉ bay được một chút th́ sa xuống. Thế nhưng chỉ hai ngày sau, nó kiệt sức và chết. Con gái tôi lần đầu tiên hiểu được tử biệt sinh ly trong một mối giao t́nh chỉ mới hai ngày, nhưng nó khóc nức nở. Chúng tôi chôn con chim nơi gốc cây hoa sữa. Và con gái tôi lúc đó mới 12 tuổi, ngồi hát “anh nằm xuống sau một lần đă đến đây…” để tiễn đưa và bỏ cả cơm trưa.  

3. Cũng một lần nữa, trên nóc tủ bên cạnh cửa sổ, một con chim mẹ tha rác về làm tổ. Một ngày tôi phát hiện được. Tôi bắc ghế nhón chân nh́n. Con chim vụt bay ra. Tôi nh́n những cái trứng, màu nâu loang lẫn đen xinh xắn. Tôi dại dột cầm lên ngắm nghía từng cái. Chờ măi, không thấy chim bay về. Tôi điên cuồng lục tung trên mạng internet t́m hiểu về con chim sẻ, mới biết rằng v́ có mùi bàn tay của tôi mà con chim mẹ đă sợ hăi bỏ cả tổ trứng.

4. Một lần vào Sài G̣n, nhân một câu chuyện trên báo nói về tệ nạn “nem chả” các vị đi làm không về nhà, mà cặp bồ với nhau tâm t́nh ở các quán café cho qua buổi trưa. Tôi có nói với một người bạn: “Theo thuyết nhà Phật, nếu ai đó phạm vào tội ngoại t́nh, th́ kiếp sau sẽ hóa thành chim sẻ” (theo cuốn sách Chết và Tái Sinh)”. Người bạn tôi trả lời: “Hèn ǵ thành phố dạo này nhiều chim sẻ quá (!). Vậy, nhiều chim sẻ quá có phải là một dấu hiệu của đạo đức suy đồi và nhiều người vi phạm luật hôn nhân và gia đ́nh không nhỉ   

5. Một lần tôi đă đến chùa Vĩnh Nghiêm, định mua những con chim sẻ trong lồng để phóng sinh. Người ta nói phóng sinh chim sẽ được khỏe mạnh, sống lâu. Nhưng dạo đó, h́nh như đă có dịch cúm chim gà, nên việc mua con chim rồi đem đi đến nơi nào đó thả cũng rất phiền phức. Vậy mà c̣n có người nói chim người ta nuôi sẵn, bay một ṿng cũng quay trở lại người bán như chim bồ câu quay về tổ vậy. Thế là tôi phải nhờ một vị thầy làm giúp việc này. Đợt dịch cúm đó, thỉnh thoảng ra đường thấy xác chim rớt đầy, tôi xót xa quá đổi, tự hỏi làm sao mạng sống của con chim thật nhỏ nhoi vậy mà mang một gánh nặng: có thể đổi được sức khoẻ, mạng sống cho con người. 

6. Mỗi ngày, khi rửa nồi cơm, mẹ tôi thường hay đem đổ cơm thừa trước sân. Ngồi trong nhà, tôi thường thấy từng cặp chim sẻ ríu rít vui mừng sà xuống nhặt. Mỗi lần nhặt được một chút, chúng bay vù đi đâu đó, dường như mang về tổ cho chim con, hoặc rủ bạn bè kéo đến. Ngay cả những hôm trời mưa, cũng thấy chim xác xơ ướt át đứng chờ gần trong sân. Mẹ nói, tội nghiệp cho chim mẹ, trời mưa cũng phải đi kiếm mồi về nuôi con, thật là cũng khổ thân xiết bao.

Đôi điều ba chuyện về chim sẻ, mong rằng các bạn sẽ kết được mối duyên lành với những con chim nhỏ nhoi tội nghiệp, để chúng măi hót ca, nhảy nhót trên cành làm đẹp cho đời để muôn đời, làm cảm hứng cho thi nhân, nhạc sĩ và “mua vui cũng được một vài….bloggers”

http://blog.360.yahoo.com/blog-WcXRLho1cqO51WGWDTkx6696cg--?cq=1&p=113

 


blog

http://360.yahoo.com/diemtuyet40


Home

Khởi đăng: 11/3/2007 - Cập nhật: 12/2/2008