13/4/2007
Vinpearl
Nhị Tường
Họp công ty và đi chơi Vinpearl. Buổi họp diễn ra tốt đẹp
với những khuôn mặt mới. Người nào cũng dễ thương và rạng rỡ. Họp xong đi
chơi mà. Tuy vậy buổi họp hơi dài làm mọi người mệt mỏi. Bữa cơm trưa giúp
nạp năng lượng nhưng sau đó lại họp tiếp làm cho ai nấy trở nên đờ đẫn và
mong chờ thời gian qua.
Vipearl đẹp với thiên nhiên thoáng đãng. Tuy nhiên thiếu
vẻ hoang dã vì đâu đâu cũng mang dấu vết bàn tay con người. Nhưng không có
bàn tay người làm sao mỹ miều thế này được.
Dịch vụ quá tồi. Không cho mang bị trái cây qua đảo, phải
gởi lại bên này. May mắn là Thưởng và Trâm có mang được một mớ me ngọt và
táo trong xách tay. Thật là bất công, người "minh bạch công khai" thì lại bị
thiệt thòi, những gì "dấu chui dấu nhủi" thì lại hưởng được lợi. Vân đi cáp
treo lần đầu, xanh mặt lo lắng. Nhìn xuống bên dưới là đại dương mênh mông.
Mình nói: nếu có chết nơi đây cũng là cái chết tuyệt vời, mát mẻ giữa trời
nước bao la. Một lát sau, con nhỏ quên mất nỗi sợ hãi và ngồi nhai táo ngon
lành, miệng nói huyên thiên, liệng hột táo xuống biển.... Tội nghiệp mấy con
cá, phải bị mất vệ sinh vì con người :(
Những trò chơi trong nhà, ngoài trời dường như không
thích hợp với người lớn. Nhớ Bống quá khi nhìn thấy khu nhà Bạch Tuyết và 7
chú lùn dành cho thiếu nhi. Càng nhớ hơn khi nhìn những con khỉ, con chó làm
xiếc, Bống yêu thú vật là thế, chắc nó cũng cám cảnh cho những chú khỉ phải
mua vui và nhất nhất vâng lời chủ để múa may nhào lộn, đi xe đạp... để tồn
sinh cho chủ nó cũng kiếm sống được.
Ngoài những trò chơi thì du khách chỉ biết lang thang,
đứng và ngồi trên ghế đá, trên thềm ven những khu vực trò chơi. Nếu đi dã
ngoại ở Suối Tiên, hay đâu đó hoang sơ thì còn có bãi đất, ghềnh đá để nằm
lăn ra đánh một giấc giữa trời mây non nước. Ở đây thì chịu thua, có một bãi
cỏ rất đẹp, những chắc là không được nằm lên rồi. Có một quý ông liều lĩnh
tháo đôi giày nằm lăn ra cỏ, không ai phạt nhưng cũng không ai dám bắt
chước..
Nhà vệ sinh thì sạch và đẹp như ... Singapore nhưng nhà
bếp và nhà ăn thì không như vậy. Thức ăn đắt và phục vụ tồi. Bây giờ mới
hiểu vì sao người ta không cho mang thức ăn qua đảo...
Buổi tối đau bụng gần chết, có lẽ vì lúc chiều ăn món
soup có mùi... hải sản không tươi. Thấm thía ngày thứ sáu mười ba. Thật
không biết mình có còn muốn trở lại Vinpearl không nữa. |